Đỗ Hồng

Một Ngày Buồn Trong Thơ

Đã lâu lắm không làm thơ gửi gió
Buồng trí khôn giăng phủ lớp bụi mờ
Bao cuộc tình qua thoáng nhẹ như mơ
Cho anh lại những ngày xuân ngơ ngẩn
 
Anh trôi nổi trên dòng thơ lận đận
Nhớ về em nên tư tưởng hao mòn
Mùa xuân này tuyết phủ tận đầu non
Em như đóa hoa vàng trong cổ tích
 
Tìm nhau mãi trong cuộc đời tĩnh mịch
Hành trang thơ giờ cũng sắp vơi rồi
Trần gian này là quán trọ đơn côi
Anh bước xuống nghìn đêm xuân trống vắng
 
Ngày mai đến với mùa xuân không nắng
Có bao giờ cây lá nhớ nhau không?
Em bay đi như chiếc lá phiêu bồng
Anh ở lại làm cây khô da diết
 
Thơ anh viết thành lời chim tha thiết  
Gọi người tình trên mạng ảo xa xăm
Như mưa xuân bay trên phố âm thầm
Cho trời đất thêm ngày buồn hiu hắt
Đỗ Hồng

Được bạn: vdn 27.2.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Một Ngày Buồn Trong Thơ"